Wednesday, February 25, 2015

Mỗi ngày đi học là một ngày vui

Bb đi học được một tuần thì trời trở lạnh. Bắt đầu là sụt sịt, sau đó bị sốt cao liên tục nên đành cho bạn ở nhà mất một tuần. Đến khi khỏi đi học trở lại, tất nhiên không tránh khỏi tình trạng khóc nhè vì bạn đã thực sự biết giờ bạn sẽ phải chính thức xa mẹ. Mình vẫn cố gắng áp dụng những chiêu bài cũ: hàng ngày đọc quyển truyện về đi học cho bạn, nói cho bạn nghe về trường học (miêu tả rất, rất kĩ về quang cảnh trường, những gì bạn đã gặp trên đường đi), kể tên các bạn trong lớp và tên các cô giáo cho bạn nghe, để bạn hiểu rằng đến lớp bạn sẽ gặp toàn những điều thích thú, những người bạn thân quen. Và quan trọng nhất là cho bạn thời gian chuẩn bị tinh thần từ khi ra khỏi nhà cho đến khi bước vào cửa lớp. Đầu tiên mình dạy BB bài hát "con chào bố ạ, con chào mẹ yêu. Con đi học nhé, chiều con lại về". Bài hát cực ngắn, nhạc cũng vui nhộn, BB rất thích, trẻ con tầm này, hát hai lần là đã thuộc. Và sáng sáng, mỗi khi bước chân ra khỏi nhà mình đều rủ con hát thật vui vẻ, thông báo cụ thể cho bạn rõ, Bb đi học này, bố mẹ đi làm này, mình sẽ gặp nhau sau giờ ăn cơm trưa này. Trên đường đi, chỉ cho con nghe, con xem cảnh vật bên đường, đến đoạn nào rẽ trái, rẽ phải, đến đâu rồi mình đều giải thích rất kĩ càng. Vì thế con nhớ và con cảm thấy không bị đột ngột khi đã đến lớp học. Đến trường rồi, mình cho con tự cầm túi đi, vừa đi mình vừa bảo con, chào trường học, Min đến rồi đây. Túm lại là đi qua cái gì cũng chào, chào hươu cao cổ, chào xích đu, chào bạn cây, chào bậc thang. Bố BB hay trêu, cứ như là đi tour ý nhể. :)) Gần đến lớp học của con có rất nhiều bồn cây và hoa. Mình cũng giới thiệu cụ thể từng loại cây, thậm chí khuyến khích con nếm thử (loại ăn được). Rồi trước cửa lớp có đặt một bức tượng phật, mình cũng dẫn con ra lễ phật trước khi vào lớp. Sau đó xong xuôi, mình hỏi, con đã sẵn sàng vào lớp chưa. Và mọi người tin không, chỉ sau khoảng 4 ngày liên tục như vậy, con đã trả lời rất vui vẻ, con sẵn sàng rồi. Rồi dắt tay con đến trước tủ giầy, khuyến khích bạn tự cởi, tự cất giầy, xong lại vào gõ cửa và vui vẻ nói cốc cốc, các bạn ơi, Min đến rồi đây. Sau 2 ngày khóc lóc không chịu vào lớp, ngày thứ 3 bạn chỉ hơi rơm rớm, ngày thứ 5 bạn vui vẻ vẫy tay nói bái bai bố mẹ. Cho đến hôm nay là tuần thứ 3 đi học trở lại, nhìn bạn tự tin kéo ba lô, tự tin lặp lại tất cả các thói quen mẹ đã dạy khi đến lớp một cách vui vẻ, mình cực kì vui. Vui vì con đã thích nghi được, vui vì tuy chậm nhưng mình nghĩ mình đã xây dựng được niềm tin cho con về niềm vui được tham gia vào một môi trường mới (dù mẹ không ở bên cạnh). 

No comments:

Post a Comment